Nàng Nông Dân Lạnh Lùng Kiêu Ngạo Chỉ Muốn Làm Ruộng - Chương 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Khi ta xuyên qua, câu chuyện đã gần đi đến hồi kết.

 

Nam chính Tô Giản Châu thuận lợi làm thái tử, nữ chính Trương Thanh Lăng trở thành thái tử phi, cùng bước vào kết HE (hạnh phúc viên mãn).

 

Nữ phụ độc ác Trương Nguyên Chi – thân thể mà ta đang chiếm giữ – đã bị ép uống loại thuốc hèn hạ, sau đó bị vứt vào kỹ viện Chu Lâu Quán, chờ đợi cái chết sắp tới.

 

Còn đại phản diện Trình Triều Ca, theo kịch bản thì hắn đã đã bị phế toàn bộ tu vi, nếu ta đoán không nhầm, giờ hắn chắc đang trên đường lưu đày đến Hàn Châu.

 

Khi ta tỉnh lại, thân thể này đúng lúc chịu tác dụng của loại thuốc kia. Cảm giác nóng lạnh lẫn lộn vào nhau, lúc thì lạnh đến run cầm cập, lúc lại nóng đến mức có thể nướng chín khoai lang.

 

Phòng tối om, thân thể ta bị sợi dây thừng khô ráp trói chặt, không thể cử động.

 

Nhắm mắt tìm cách thoát thân, đột nhiên linh đài trong đầu ta sáng rực lên ánh sáng của hệ thống.

 

Hệ thống Tiểu Linh xuất hiện trong đầu, giọng nói dịu dàng, đáng yêu vang lên:

 

"Chào ký chủ, chỉ cần ngài đủ chân thành, ngài sẽ có được ta."

 

Ta ngơ ngác hỏi: "Chân thành nghĩa là gì?"

 

Hệ thống đáp: "Là không được nói dối."

 

Ta gật đầu: "Vậy ngươi cứ yên tâm, ta thành thạo việc này nhất."

 

Nói xong câu đó, hệ thống lập tức biến mất.

 

Thuốc trong cơ thể ta bắt đầu phát tác dữ dội, cảm giác sôi sục trong cơ thể ngày một mãnh liệt, đến mức ta gần như sắp ngất đi.

 

Đúng lúc này, cửa phòng bỗng bị một bà lão đẩy ra.

 

Bà lão kia sắc mặt dữ tợn, lại còn trang điểm đậm đến mức nhìn chẳng nên hình nên dạng. Bà ta vung tay ra hiệu cho đám gia nhân nâng ta vào một gian phòng được bài trí rất thô tục.

 

Trong phòng, một công tử béo phệ, đầu to tai lớn đang ngồi đợi.

 

Gã bước lại gần ta, ánh mắt tràn đầy d.âm đ.ãng: "Mỹ nhân, để bản thiếu gia chăm sóc ngươi thật tốt nhé!"

 

Ta nhíu mày: "Ngươi xấu xí quá!"

 

[Đinh! Độc tố trong cơ thể đã được thanh tẩy nhờ 'Củ cải khử độc'. Hiệu lực đã tự động hấp thụ.]

 

Ngay khi âm thanh hệ thống vang lên trong linh đài, độc tố trong cơ thể ta cứ thế tan biến hoàn toàn chỉ trong chớp mắt.

 

Đầu óc ta bỗng nhiên trở nên tỉnh táo.

 

Mặt gã tối sầm lại: "Đồ đàn bà thối tha, rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt hả?”

 

Ta chân thành nhìn gã: "Bà già kia nói, ngươi là công tử ngốc nhất kinh thành. Chỉ cần ta hầu hạ ngươi chu đáo, ngươi sẽ ngoan ngoãn dâng hết bạc ra."

 

[Đinh! "Cải trắng bay vút" đã được kích hoạt, cơ thể tự động hấp thụ hiệu quả.]

 

Công tử béo kia mặt mày hơi đen lại: "Bà ta thật sự nói vậy?"

 

Ta gật đầu.

 

Gã xoay người, giận dữ lao ra khỏi phòng.

 

Cảm giác cơ thể nhẹ nhõm hẳn, ta không chần chừ chạy tới chỗ cửa sổ. Phát hiện nơi này chỉ là tầng hai, không quá cao.

 

Dưới màn đêm bao trùm, kinh thành vẫn phồn hoa như mọi khi, đường phố người qua lại đông đúc.

 

Ta nghiến răng, dứt khoát nhảy xuống.

 

Quả nhiên, ta đã thuận lợi thoát khỏi đó.

 

Ta mua một bộ trang phục, cải trang thành nam nhân.

 

Sáng sớm hôm sau, ta ghé vào một quán ăn lâu đời được truyền qua trăm năm, ăn một mạch sáu bát mì.

 

Chủ quán cười tươi hỏi: "Khách quan thấy hương vị thế nào?"

 

Ta cực kỳ chân thành đáp: "Rất khó ăn."

 

Chủ quán mặt tối sầm: "Khó ăn mà ngươi ăn nhiều như vậy?"

 

Ta nghiêm túc trả lời: "Nếu ngon thì ta đã ăn mười bát."

 

Chủ quán: "..."

 

Ta xoay người rời đi, trong đầu liền vang lên âm thanh hệ thống thông báo nhận được ‘Rau xanh nhan sắc’.

 

Trên đường đi, không ít thiếu nữ tuổi đôi mươi e thẹn liếc nhìn ta.

 

Ta ghé mua một chiếc xe ngựa bên đường, lập tức thẳng tiến đến Tần Châu.

 

Đêm qua ta đã nghiên cứu kỹ hệ thống này. Hóa ra hệ thống có thể nâng cấp, và mỗi lần nâng cấp đều có thể nhận được vật phẩm thực.

 

Trong kho báu của hệ thống, có rất nhiều hạt giống rau linh thảo có thể chữa bệnh. Vì thế ta quyết định tìm một vùng đất phong thủy hữu tình để trồng rau.

 

Nhưng chỉ dựa vào một mình ta thì sức lực có hạn, không đủ.

 

Cho nên, ta phải đến Tần Châu để cứu tên đại phản diện đang chịu báo ứng kia.

 

Hắn trời sinh sức mạnh hơn người, liếc một cái là biết hắn là một nhân lực lao động xuất sắc.

 

Khi ta đến Tần Châu, đại phản diện Trình Triều Ca đang bị hai gã cai ngục áp giải, ngồi xổm bên vệ đường gặm bánh bao.

 

Dù cho hiện tại võ công bị phế bỏ, khí chất âm trầm lạnh lùng của hắn vẫn chẳng hề suy giảm. Dù là khoác trên người bộ áo tù rách rưới, hắn vẫn toát lên vẻ tà mị khó che giấu.

 

Ta nhìn hai tên cai ngục, chân thành hỏi: "Có thể thả hắn ra không?"

 

Hai tên cai ngục trừng mắt mắng ta: "Hắn là đại ma đầu giết người không chớp mắt, thả hắn ra, ngươi chịu trách nhiệm nổi không?"

 

Ta gật đầu: "Ta sẽ chịu trách nhiệm."

Hai tên cai ngục đồng thanh chửi ta điên.

 

Ta khẽ cúi người chào, sau đó hất bột mê hồn tán trong tay về phía bọn họ.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo