NGỖNG LỚN VÀ TÔI - 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Vừa hay có thể nhân cơ hội này hỏi rõ mối quan hệ giữa anh và cô gái váy trắng. Nếu đàn anh đã có người yêu, tôi sẽ dứt khoát từ bỏ, không thể làm nô lệ của tình cảm được.
 
Quyết tâm xong, tôi quên mất không hỏi Tiểu Viên vấn đề thứ hai cần giải quyết là gì.
 
14.
 
Cuối tuần, trời nắng đẹp.
 
Tôi mặc váy trắng, buộc tóc hai bên, còn tập luyện cách nũng nịu gọi “anh ơi” suốt mấy ngày, suýt thì bị đuổi ra khỏi ký túc xá.
 
Mọi thứ đã sẵn sàng, lần này Thẩm Chi Ý tuyệt đối không thể thua!
 
 “Này! Thẩm… Chi Ý?”
 
Tôi bị ai đó vỗ vai, quay đầu lại liền thấy nụ cười lộ cả hàm răng trắng.
 
Là anh chàng bốn bát mì hôm trước!
 
 “Chào cậu, lại gặp rồi.” Tôi ngượng ngùng chào.
 
 “Ừ, tớ đã mất bao công sức mới hỏi được tên cậu đấy, tớ là Hứa Lạc.”
 
Cậu ấy nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi cười tươi: 
 
“Hôm nay cậu mặc đẹp lắm.”
 
 
Tôi gật đầu qua loa, thi thoảng lại ngó xung quanh tìm Tống Tư Niên.
 
Lúc thấy anh ấy đi về phía mình, tôi căng thẳng đến mức nắm chặt lấy vạt váy.
 
Anh ấy sẽ thích chứ?
 
Tống Tư Niên bước đến, liếc nhìn Hứa Lạc một cái rồi chen vào giữa hai chúng tôi, sau đó cúi đầu nhìn váy của tôi.
 
 “Em định mặc cái này đi cắm trại à?”
 
 “Ừm, đẹp không?” Tôi mong đợi nhìn anh ấy.
 
 “Chẳng có gì đẹp cả.” Anh ấy lạnh nhạt trả lời.
 
 “Ồ…” Tôi thất vọng cúi đầu, ngón tay xoắn lấy vạt váy, cảm thấy hơi tủi thân.
 
Thì ra không phải ai mặc váy trắng cũng khiến anh ấy thích.
 
 “Ai nói thế, tớ thấy đẹp mà!” Hứa Lạc thò đầu ra, cười tươi với tôi.
 
Tống Tư Niên hừ lạnh một tiếng đầy khinh thường:
 
“Đẹp thì có ích gì, mặc thế này thì leo núi kiểu gì?”
 
Tim tôi chùng xuống.
 
Mải nghĩ đến chuyện gây ấn tượng với anh ấy, tôi quên mất mặc váy đi leo núi là bất tiện.
 
“Có gì đâu?”
 
Hứa Lạc đặt ba lô xuống, cởi áo khoác ra, rồi bước đến trước mặt tôi, thắt áo khoác quanh eo tôi.
 
Tôi sững lại, lập tức đỏ mặt lùi về sau.
 
“Thế này là ổn rồi. Lát nữa cậu cứ đi trước, tớ sẽ trông chừng cậu.” 
 
Hứa Lạc nháy mắt với tôi, ra hiệu cứ yên tâm.
 
“Cảm ơn cậu, nếu không tớ cũng chẳng biết làm sao.”
 
Mặt Tống Tư Niên lập tức đen kịt, trong mắt như bùng lên lửa giận.
 
“Khách sáo cái gì, phải cảm ơn cậu đã đưa nước cho tớ lần trước chứ. Mặc dù…” Hứa Lạc liếc sang Tống Tư Niên.
 
“Mặc dù cái gì?”
 
“Chuẩn bị xong thì đi thôi.” 
 
Giọng nói lạnh lùng của Tống Tư Niên cắt ngang câu chuyện của chúng tôi.
 
“Anh ơi, bên này này!”
 
Khuôn mặt lạnh lùng của Tống Tư Niên lập tức dịu xuống: 
 
“Anh tới đây.”
 
Lại là cô gái đó, không ngờ anh còn đưa cô ấy đi cắm trại nữa.
 
Tôi quay sang hỏi Hứa Lạc: “Cậu có biết cô gái đó không?”
 
“Ồ, cái cô kia á? Là người nhà của Tống Tư Niên đấy.”
 
A, thì ra là người nhà.
 
15.
 
Tôi cứ thẫn thờ suốt cả chặng đường.
 
Hứa Lạc đi sau tôi, thi thoảng lại thò đầu ra nói chuyện, còn lấy cỏ đuôi chó chọc tôi cười.
 
“Sao thế? Không vui à?”
 
Tôi lắc đầu nhìn về phía trước, nơi Tống Tư Niên đang cẩn thận nắm tay cô gái kia, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, tôi có chút ghen tị.
 
Giá mà người anh ấy nắm tay là tôi thì tốt biết bao.
 
Nhưng tôi lắc đầu, tự nhắc nhở mình.
 
Thẩm Chi Ý, nói rồi đấy, hiểu rõ rồi thì không được làm nô lệ của tình cảm.
 
Cạnh tranh đàn ông với một cô gái xinh đẹp? Không đáng.
 
Tôi thề, từ giờ trở đi, tôi sẽ tránh xa đàn anh.
 
Trên đường lên núi có một đoạn rất dốc, một số nam sinh leo lên trước rồi lần lượt kéo những người phía sau lên.
 
Ban đầu người đứng phía trước là một đàn anh khác, nhưng không hiểu sao đến lượt tôi thì lại đổi thành Tống Tư Niên.
 
Anh ấy đưa tay ra.
 
Tôi nhìn bàn tay đó, nhớ đến cảnh nó vừa nắm tay người khác, do dự một lúc rồi lùi lại hai bước.
 
“Chi Ý, lên đi.” Tống Tư Niên giục.
 
Tôi lắc đầu, sau lưng bỗng chạm vào một lồng ngực.
 
Là Hứa Lạc.
 
Tôi nhìn cậu ấy, rồi lại nhìn Tống Tư Niên, cuối cùng vẫn nắm lấy tay anh ấy để bước qua.
 
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo