Lúc này, ống kính lại chuyển sang người Dương Phân Phân, fan của cô ta lại bắt đầu ăn mừng.
[Tính tình Phân Phân thật tốt quá, những kẻ nói chị ấy kiêu căng mắc bệnh ngôi sao vào đây mà xem!]
[Vu Tiểu Bố à, gặp được tiền bối như vậy là phúc của cậu đó.]
Tiếp theo, mọi người chỉ đào được vài củ sen nhỏ gầy, nhưng điểm nhấn của chương trình chủ yếu vẫn là các ngôi sao, nên mọi người cũng không lo lắng.
Rất nhanh đã đến trưa, có người nông dân xách hộp cơm đứng trên bờ gọi.
"Ăn cơm thôi ăn cơm thôi!"
Mấy người thở phào nhẹ nhõm, ào ào đi lên bờ, vừa đi vừa cảm thán sự vất vả của người đào sen.
Lý Khoan Kiến nói vài câu rất chính thức, nâng tầm ý nghĩa của chương trình.
Chờ đến khi lên bờ, mọi người cùng nhau đi vào dưới mái che, Vương Phong Nhuyễn hơi nghi ngờ nói: "Cô Dương, tôi cảm thấy hình như thiếu một người?"
Lúc này, Dương Phân Phân nhíu mày, cô ta trực tiếp lờ đi lời của Vương Phong Nhuyễn, nói: "Đây là cơm chiên trứng? Cảm giác nhiều tinh bột quá."
Lý Khoan Kiến tiếp lời Dương Phân Phân, không để ý đến Vương Phong Nhuyễn, anh ta cầm đũa cười ha hả: "Làm việc mà, đương nhiên phải ăn chút tinh bột, nếu không lát nữa không có sức."
Hoàng Trực và Vu Bố thuận theo lời Lý Khoan Kiến tiếp tục câu chuyện, bầu không khí cực kỳ hòa hợp, như thể chương trình này chỉ có năm khách mời bọn họ.
Dương Phân Phân không hứng thú lắm với cơm chiên trứng, ăn vài miếng thì dừng đũa.
Sức ăn của Vương Phong Nhuyễn không lớn, ăn được hơn một nửa, ba người đàn ông thì đều ăn hết.
Sau khi mọi người ăn xong, Lý Khoan Kiến vỗ tay nói: "Được rồi được rồi, mọi người tiếp tục đào sen đi, thu hoạch buổi sáng tuy không nhiều, nhưng tin rằng mọi người đều đã nắm được chút bí quyết, hiệu suất buổi chiều chắc chắn sẽ cao hơn buổi sáng."
Dương Phân Phân ôm ngực, vẻ mặt áy náy nói: "Thầy Lý, mấy ngày trước tôi đều bận quay phim, người hơi không khỏe, muốn nghỉ ngơi một chút rồi mới xuống nước cùng mọi người."
Lý Khoan Kiến nói: "Không sao, cô nghỉ ngơi cho tốt."
Đạo diễn ghi hình đi theo mấy vị khách mời khác xuống nước, còn Dương Phân Phân thì rời khỏi ống kính là không diễn nữa. Một trợ lý che dù cho Dương Phân Phân, cô ta vừa về đến nhà nhỏ, mấy trợ lý sinh hoạt khác lập tức xúm lại, một người đưa nước, một người dặm lại lớp trang điểm, một người quạt mát. Dương Phân Phân trông không giống đến tham gia chương trình thực tế về nông thôn, mà ngược lại giống như đến nghỉ dưỡng.
Lúc này một nhân viên hậu cần đến mái che thu dọn hộp cơm các khách mời để lại, anh ấy đột nhiên hơi nghi ngờ. Có tổng cộng sáu khách mời, dân làng mang đến sáu hộp cơm chiên trứng, sao ở đây chỉ có năm hộp rỗng?
Livestream vẫn đang tiếp tục, fan của Dương Phân Phân không thấy được idol nhà mình không nhịn được oán giận trên màn hình công khai.
[Tổ chương trình quá tệ! Trời nắng to như vậy mà còn bắt người ta xuống nước đào củ. Làm hại tôi không có cách nào ngắm nhìn vẻ đẹp của Phân Phân.]
[Đúng vậy đúng vậy! Cũng không biết sắp xếp chút việc nhẹ nhàng. Hơn nữa Sống Chậm có thể mở thêm một kênh livestream nữa không, cho dù chỉ xem Phân Phân nghỉ ngơi tôi cũng có thể xem cả ngày!]
Những fan khác và một số người qua đường đến xem cuộc sống điền viên có chút bất mãn: [Làm ơn đi, người không có trong ống kính mà cứ spam mãi, có phiền không hả?]
[Muốn xem cít thối nhà các người thì tự đi mà tìm, đừng ở đây phát điên.]
[Theo tôi thấy loại chương trình sống chậm này không nên mời idol hot, làm cho kênh livestream trở nên chướng khí mù mịt.]
Fan của Dương Phân Phân phản pháo: [Ha ha, tôi thấy chẳng qua là mấy kẻ ghen ăn tức ở không giấu được bộ mặt xấu xa của mình thôi, tốt nhất là tức chết đi.]
Sau đó hai nhóm người này bắt đầu hỗn chiến trong khu bình luận, chỉ có fan của các khách mời khác thỉnh thoảng đi ra hòa giải.
Mấy năm nay danh tiếng của Dương Phân Phân rất nổi, sức chiến đấu của fan cũng mạnh. Thực ra các fan đã gây thù chuốc oán với không ít nhóm, chẳng qua đều bị đội ngũ của Dương Phân Phân thuê seeder ém xuống. Thế nhưng ngăn chặn không bằng khơi thông, có người đã nhìn ra danh tiếng của Dương Phân Phân sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ.