VÂN KHUYNH - Chương 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

1.
 
Ta không có lòng cầu tiến, chỉ muốn sống một cuộc sống sâu gạo.
 
Mẫu phi không có ý kiến gì về việc này, người trong Tà Nguyệt cung đối với việc này cũng không dám dị nghị.
 
Duy chỉ có Cửu hoàng huynh Triệu Huyên để ý đến vấn đề này.
 
Hắn châm chọc ta: "Thập nhị đệ, đừng tưởng rằng giả bộ vô dục vô cầu là có thể lừa gạt được ta, chiêu giả heo ăn thịt hổ¹ này không có tác dụng với ta.
 
¹Giả heo ăn thịt hổ: Người cực khôn khéo mà làm ra vẻ vụng về.
 
Dù ta giải thích bao nhiêu lần rằng chính mình hoàn toàn không có ý định tranh ngôi vương, hắn vẫn cứ cảm thấy đây là biểu hiện lòng dạ thâm hiểm, ta là kẻ hai mặt, gian dối.
 
Bởi vì mỗi lần Triệu Huyên tỉ mỉ sắp xếp kế hoạch, đều bị ta vô tình phá giải được, dẫn đến hắn vô duyên vô cớ tạo cơ hội cho ta thể hiện.
 
Phụ hoàng cũng vì thế mà vô cùng sủng ái ta.
 
Triệu Huyên liền coi ta là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ nhất, cố gắng vượt qua ta dù là bất cứ chuyện gì.
 
Ví dụ như hôm nay.
 
“Tiểu điện hạ của ta ơi!”
 
Chu ma ma lôi ta từ trong chăn ra, "Mau tỉnh lại, không phải người hẹn Cửu hoàng tử đi đua ngựa sao, sắp không còn kịp rồi!"
 
Ta buồn ngủ đến mức không mở mắt ra được, mơ hồ nói: "Không đi, ngươi thay ta đi truyền lời cho hoàng huynh.”
 
"Người để ngài ấy đợi dưới mặt trời lâu như vậy, giờ còn nói không đi, ngài ấy nhất định cảm thấy người cố ý đùa giỡn, lòng dạ hiểm độc cho mà xem!"
 
Chu ma ma tốt bụng nhắc nhở khi mang giày cho ta.
 
Ta lập tức bừng tỉnh, vội vàng phối hợp rửa mặt thay quần áo rồi chạy tới trường đua ngựa.
 
Trên đường, ta gặp được mấy cung nữ đứng ở trong góc, nhỏ giọng nghị luận, "Nghe nói Cửu điện hạ đang tìm cung nữ làm nhiệm vụ ở ngự hoa viên vào đêm hôm trước đấy!"
 
“Nghe nói là được điện hạ ân sủng, nên ngài ấy muốn đề cao nàng. Hiện tại các cung nữ đều đến thử vận may, ngay cả Quý ma ma của thượng công cục² cũng đi, nhưng không có ai là thật.”
 
²Thượng công cục: quản lý các vấn đề về nữ công, sửa chữa và tạo ra đồ đạc hoặc y phục
 
“Thật hâm mộ tiểu cung nữ kia.”
 
Ba người nghị luận sôi nổi, ta nghe xong hóa đá tại chỗ.
 
Bởi vì đêm hôm trước người ở ngự hoa viên gặp Triệu Huyên, là ta!
 
2.
 
Đêm hôm trước là tết Nguyên Tiêu.
 
Ta mặc quần áo của cung nữ đi dạo hội đèn lồng, nhất thời bị sự náo nhiệt và thú vị của phố xá mê hoặc quên mất thời gian.
 
Khi ta hồi cung có đi ngang qua ngự hoa viên, bị Triệu Huyên không biết từ đâu xông ra kéo vào trong núi giả.
 
“Giúp ta.”
 
Lúc ấy hắn bóp vai ta cầu xin, trên mặt đỏ đến đổ mồ hôi, căng thẳng đến mức nổi gân xanh trên cổ.
 
Ta đỡ lấy hắn nói: "Đừng hoảng hốt, ta đi tìm thái y!"
 
Không đợi ta bước đến bước thứ hai, Triệu Huyên đã ấn ta ở trên vách đá, cúi đầu xuống hôn.
 
Ta vừa sợ vừa hoảng, lập tức giãy dụa, nhưng hắn dùng một tay liền dễ dàng giữ chặt hai cổ tay của ta, giơ cao lên đỉnh đầu.
 
“Cứu - -!”
 
Trong lúc tuyệt vọng, ta nghe thấy tiếng bước chân đến gần, lập tức kêu cứu. 
 
Nhưng vừa mới kêu được một chữ đã bị Triệu Huyên che miệng lại.
 
Hắn khàn giọng nói: "Ta bị hạ dược, nếu ngươi chịu cứu ta, ngày sau ta nhất định cưới ngươi vào cửa.”
 
Ta không đồng ý.
 
Nhưng đã muộn, tiếng bước chân xa dần, dược hiệu phát tác khiến Triệu Huyên hoàn toàn mất lý trí.
 
Ta chưa từng thấy qua một cửu hoàng huynh như vậy, ngày thường y luôn khéo léo, hung ác nham hiểm.
 
Các đảng phái sợ hắn, bách quan kính hắn.
 
Hắn cũng không biểu hiện rõ vui buồn ra mặt, dù tức giận cũng có thể nở nụ cười dịu dàng. 
 
Ngay cả nô tài ở bên cạnh hầu hạ hắn nhiều năm, cũng không thể hoàn toàn rõ ràng sở thích của hắn.
 
Nhưng giờ phút này hắn y phục không chỉnh tề, hung hãi bức người.
 
Như dã thú trong rừng hận không thể phá nát xương ta nuốt vào bụng, tham lam đòi hỏi hết lần này tới lần khác.
 
“Ngươi so với thuốc còn khiến cho lòng ta loạn hơn.”
 
Lúc kết thúc Triệu Huyên ghé vào bên tai ta nói nhỏ, lại cắn một cái vào cổ ta.
 
Thừa dịp hắn kiệt sức nghỉ ngơi, ta không để ý đến hai chân đang phát run, sau khi mặc quần áo lung tung liền vừa lăn vừa bò chạy mất.
 
Hai ngày sau, ta không ra khỏi Tà Nguyệt điện, sợ Triệu Huyên tỉnh táo lại phát hiện người đêm đó là ta.
 
Dù sao người cả cung đều cho rằng, ta là thập nhị hoàng tử.
 
Không ai biết, ta thực ra là nữ.
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo