3.
Sau đó, ta sinh một đứa con trai.
Khuôn mặt bánh bao mềm mại, vừa mới chào đời đã cười với ta.
Đáng yêu muốn xỉu!
Lúc cho nó bú sữa, nhìn nó chu miệng ti, còn phát ra tiếng “ưm ưm”, ta tan chảy luôn rồi!!!
Đúng là tự đào hố cho mình, giờ thì hay rồi, càng không nỡ đi.
Nhưng phần thưởng của hệ thống chỉ có hiệu lực một năm, chỉ còn vài ngày nữa là hết hạn.
Ta nhất định phải về tìm bà ngoại.
Khi hệ thống khởi động dịch chuyển, ta quyến luyến không rời.
Tư Dạ bế bảo bảo đang quơ tay múa chân, nói: “Tên của nó, đợi nàng về rồi đặt.”
Chắc hắn vẫn sợ ta không quay lại…
Ta gật đầu: “Ừ, vậy tạm gọi là Tiểu Đậu Đinh đi.”
“Được.”
“Không được dạy nó đánh nhau đâu đấy.”
“Ừm.”
“Ta sẽ sớm quay lại.”
Hắn nhìn ta, trầm mặc.
Rồi lại nói: “Nếu nàng không về, ta sẽ nói với nó rằng có một mẫu thân tồi tệ đã bỏ rơi nó.”
Mắt ta đỏ lên: “Đợi ta.”
“Được.”
4.
*vì về thế giới cũ nên nu9 sẽ xưng tôi nhé, sang thế giới kia lại xưng ta. Hệ thống cũng đổi xưng hô khi ở thế giới này
Trở về thế giới cũ, tôi dùng tấm vé được thưởng.
Bệnh của bà ngoại khỏi hẳn một cách kỳ diệu.
Bà ở bên tôi thêm bảy năm nữa, cuối cùng ra đi thanh thản trong giấc ngủ.
Điều này cũng có nghĩa là mối ràng buộc duy nhất của tôi với thế giới này đã không còn nữa.
Tôi có thể quay về bên Tư Dạ rồi.
Hệ thống: [Thực tế thì không thể quay lại.]
[WTF?!!]
Hệ thống: [Nhưng tôi sẽ bỏ qua quy tắc, ngụy trang cô thành người xuyên không lần đầu. Đổi lại, cô sẽ mất hết ký ức của lần xuyên trước.]
[Đương nhiên, những người ở thế giới kia cũng sẽ không nhớ đến cô.]
[Trí nhớ của họ về cô đã dần phai mờ kể từ khi cô rời đi rồi.]
[Hệ thống!] Tôi tức giận gọi cả tên đầy đủ của nó.
[Sao không nói sớm?]
Hệ thống lạnh nhạt: [Tôi không thích viết báo cáo dài dòng, vốn dĩ ngay cả cơ hội này cũng không muốn cho, cô nên khen tôi là một vị thần nhân từ.]
[…]
[Muốn lấy lại ký ức cũng đơn giản thôi, chỉ cần cô và Ma Tôn thần giao, ký ức cộng hưởng thì có thể nhớ lại mọi chuyện.]
Đơn giản?
Tôi tức đến hộc máu.
[Cậu nghĩ thần giao dễ như bắt tay à? Ai cũng có thể tùy tiện làm sao?]
Trong quá trình đó, linh phủ hai bên phải hoàn toàn mở ra, không có chút phòng bị nào.
Chỉ khi đạt đến sự tin tưởng tuyệt đối mới có thể thực hiện.
Nhưng Tư Dạ là kiểu người thế nào chứ?
Cảnh giác cao, lạnh lùng vô tình, ra tay tàn nhẫn.
Đến lúc gặp lại, chẳng quen biết gì nhau.
Hắn không gi*t tôi đã là may.
Làm sao có thể thần giao với hắn được!?
5.
Mở mắt ra, ta phát hiện mình đã xuyên không đến thế giới tu tiên.
Hệ thống giao nhiệm vụ: [Ký chủ, nhiệm vụ của người là chinh phục Tiên Tôn.]
Ta liếc nhìn.
Ồ, không hổ danh Tiên Tôn.
Mày kiếm mắt sáng, tuấn tú phi phàm.
Đẹp trai thật sự.
Nhưng ta cứ thấy khó mà nảy sinh tà niệm với hắn ta.
Cảm giác như làm vậy sẽ có người ghen ấy.
Lạ thật.
Để chinh phục Tiên Tôn, ta đã tìm hiểu rất kỹ về hắn ta.
Hắn ta cả đời được vạn người kính ngưỡng, chưa từng chịu thiệt.
Chỉ trừ một lần.
Năm xưa ngông cuồng khiêu khích Ma Tôn, bị Ma Tôn vả cho một cái.
Hắn ta hạ cánh bằng mặt.
Mất hết mặt mũi ngay trước mặt đệ tử.
Từ đó sinh tâm ma, tu vi của hắn ta cứ mãi dậm chân tại chỗ.
Giờ đây, cách nhanh nhất để chinh phục Tiên Tôn là giúp hắn ta giải quyết tâm ma, lấy lại thể diện từ tay Ma Tôn.
Mà Ma Tôn thì nổi tiếng khó chọc, ta đương nhiên không dám động vào hắn.