Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Chương 1: Chào mừng bạn đến với trò chơi
[Tít... Tít... Đang tải trò chơi.]
[Chào mừng bạn đến với trò chơi "Nhật ký trưởng thành của thần tượng"]
[Chúc mừng bạn đã rút trúng kịch bản "Thí sinh làm nền đến từ công ty nhỏ"]
[Độ khó của chế độ: Địa ngục]
[Lời nhắc nhở thân thiện, bạn sẽ phải đối mặt với hàng loạt thử thách khó khăn và phức tạp, xin hãy chuẩn bị tâm lý phù hợp.]
[Chúc bạn chơi game vui vẻ.]
Khi Bạch Sương vừa mở mắt ra, trong đầu cô đã nhận được mấy tin nhắn liên tiếp.
Cô ngơ ngác chớp mắt, chưa kịp tiêu hóa hết thì đã quan sát xung quanh theo bản năng.
Cô đang ngồi ở tầng dưới của giường tầng.
Không gian trong phòng rất nhỏ, tuy dọn dẹp khá ngăn nắp nhưng vẫn không che được sự đơn sơ trong bố cục.
Chỉ riêng hai chiếc giường tầng đã chiếm gần tám mưới phần trăm diện tích căn phòng.
Xung quanh yên tĩnh đến mức lạ thường, như thể ngay cả không khí cũng ngừng lưu chuyển.
Ánh mắt Bạch Sương rơi vào chiếc đồng hồ treo tường, kim đồng hồ quả thật đang dừng lại ở 9 giờ 10 phút, kim giây thì đứng im không nhúc nhích.
Đây không phải là phòng của cô.
Cô nhớ rất rõ trước đó mình đang đứng trên thang nâng ở hậu trường, chuẩn bị cho tiết mục kết màn đơn ca của mình.
Bạch Sương, nữ, hai mươi tuổi, là một nữ thần tượng tám mười tuyến vô danh.
Hôm nay chính là buổi biểu diễn rã nhóm của cô.
Hai năm trước, ngành thần tượng trong nước phát triển rầm rộ, vì công ty muốn nhanh chóng thu lợi nhuận đã vội vàng đẩy một nhóm thực tập sinh chưa chuẩn bị sẵn như cô lên sân khấu.
Không ngờ chưa được bao lâu, ngành giải trí lại rơi vào mùa đông lạnh giá, lượng người hâm mộ tích lũy được trong quá trình hoạt động chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Công ty thấy đầu tư và thu lợi không tương xứng nên quyết định từ bỏ nhóm và giữ lại chút thể diện cuối cùng bằng cách tổ chức cho họ một buổi biểu diễn rã nhóm quy mô nhỏ.
Sau đó…
Những ký ức vụn vỡ lập tức tràn vào đầu cô.
Thang nâng đột ngột bị sự cố, rơi từ trên cao xuống với tốc độ nhanh chóng, sau cơn đau dữ dội, trước mắt Bạch Sương tối sầm lại, rồi khi mở mắt ra một lần nữa thì đã đến nơi này.
Bạch Sương xoa đầu, cố xoa dịu cơn đau nhức đang âm ỉ, nhớ lại âm thanh nhắc nhở vừa rồi, lập tức hỏi theo bản năng: “Trò chơi gì vậy?”
Ngay sau đó, trong đầu cô lại bật lên hai thông báo.
[Phát hiện người chơi đã tham gia trò chơi.]
[Hệ thống 183 rất hân hạnh được phục vụ ngài.]
“Xin chào, chào mừng ngài đến với thế giới nhiệm vụ tái sinh.”
Một giọng nói điện tử ngọt ngào như thiếu nữ đột nhiên vang lên trong đầu cô: “Tôi là 183, hệ thống chuyên biệt dành cho ngài, sắp bắt đầu hướng dẫn tân thủ cho ngài.”
“Bởi vì ngài gặp tai nạn ngoài ý muốn mà tử vong, trước khi “treo” lại có chấp niệm sâu sắc nên đã được phát hiện rằng phù hợp với điều kiện nhiệm vụ và được phân vào trò chơi ‘Nhật ký trưởng thành của thần tượng’.”
“Chỉ cần ngài làm theo quy tắc trò chơi của chúng tôi và đạt được kết cục hoàn mỹ thì ngài sẽ có một cơ hội sống lại.”
Giọng hệ thống thân thiện, kiên nhẫn vẽ ra một viễn cảnh đầy hy vọng cho cô: “Đây là một trò chơi phiêu lưu lấy bối cảnh chương trình tuyển chọn giới giải trí, rất phù hợp với nghề nghiệp trước đây của ngài. Với năng lực của ngài, đạt được kết cục hoàn mỹ tuyệt đối không phải chuyện khó.”
Với năng lực của cô? Năng lực gì cơ?
Là năng lực sau khi ra mắt vẫn mãi là người vô danh sao?
Bạch Sương bật cười tự giễu, hỏi: “Vậy nếu cuối cùng không thành công hoặc tôi từ bỏ không chơi nữa thì tôi sẽ đi đâu?”
“Tôi không rõ lắm về quy tắc ở thế giới thực của ngài.”
Hệ thống lập tức tra cứu một vài tư liệu, rồi trả lời một cách lễ độ: “Nhưng theo cách nói của loài người các ngài thì chắc là… Lên thiên đường.”
Bạch Sương: “…”
“...Nhưng xin ngài yên tâm!”
183 lập tức sửa lại, nói: “Trò chơi của chúng tôi là một hệ thống rất có tâm. Đặc biệt là so với các chế độ mạt thế, chế độ đại chiến sinh tồn*, chế độ vô hạn lưu** và các trò chơi khác, trò chơi của chúng tôi tương đối đơn giản, hiện tại tỷ lệ người chơi vượt qua lên đến 98%.”
(*) Giống như game Battle Royale, PUBG
(**) Một thể loại truyện hoặc trò chơi nơi nhân vật chính liên tục bị cuốn vào các thế giới, nhiệm vụ hoặc không gian khác nhau mà không có điểm kết thúc rõ ràng. Mỗi thế giới đều có một quy tắc riêng và mức độ nguy hiểm khác nhau.
“Dù sao thì trong trò chơi này, chúng tôi cũng có chức năng lưu trữ.”
Bạch Sương: “Lưu trữ?”
“Ngài có thể chọn lưu lại ở bất kỳ một điểm nào, chỉnh sửa lại lựa chọn trước đó, từ đó đạt được kết cục tốt hơn.”
“Điều này cũng có nghĩa là ngài có vô số cơ hội để làm lại.”
“Con người không có thuốc hối hận, nhưng ở đây, ngài có đấy!”
Điều kiện này thực sự quá hấp dẫn.
Trước đây Bạch Sương cũng từng chơi qua những trò chơi tương tự, biết rõ việc có thể lưu trữ trong game có ý nghĩa thế nào. Vô số lần thử nghiệm, vô số khả năng dẫn đến thành công.
Dù sao thì bây giờ cô cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, chi bằng thử xem sao.
“Nếu không có vấn đề gì thì trò chơi sắp bắt đầu.”
183 nói: “Xin người chơi chuẩn bị sẵn sàng.”
Bạch Sương khẽ hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, sau đó nói: “Bắt đầu đi.”
Ngay khi cô nói xong câu này, không khí xung quanh như lập tức lưu thông lại, kim giây trên tường bắt đầu tích tắc tích tắc tiến về phía trước, chiếc đèn treo chất lượng kém trong phòng chớp vài cái.
Cảm giác nặng nề đè lên người Bạch Sương cũng tan biến theo.
[Đã tải xong kịch bản.]
[Bạn là một thực tập sinh mới ký hợp đồng với một công ty nhỏ đang kinh doanh không tốt.]
[Là người có thực lực kém nhất công ty, mức độ nổi tiếng cũng đội sổ, bạn biết rõ cho dù bản thân có được gửi đi tham gia show tuyển chọn thì cũng chỉ là người lót đường cho đủ quân số, khả năng cao là bị loại ngay vòng đầu.]
Bạch Sương: “…”
Một kịch bản bia đỡ đạn điển hình.
(*) Chỉ những nhân vật phụ mờ nhạt, bị lợi dụng, sớm bị loại bỏ, không có kết cục tốt.
Cũng giống y như cuộc đời thảm hại của cô ở ngoài đời thực.
[Cho dù là như vậy nhưng trong lòng bạn vẫn luôn ẩn giấu một giấc mơ.]
[Bạn muốn nổi tiếng, muốn đứng trên đỉnh kim tự tháp, trở thành một thần tượng được hàng vạn người chú ý.]
[Làm sao để chim vịt xấu xí hóa thân thành thiên nga trắng rực rỡ, tất cả đều dựa vào chính bạn.]
Bạch Sương: “…”
Không biết ai đã viết ra cái lời thoại như gà luộc tẩm canh này nữa, khiến cô nổi hết cả da gà.
Giọng thuyết minh tiếp tục
[Để chuẩn bị cho show tuyển chọn sắp tới, trong khoảng thời gian này, bạn và các đồng đội đều đang nỗ lực luyện tập. Thế nhưng quãng thời gian huấn luyện cường độ cao trước đó đã khiến bạn cảm thấy kiệt sức.]
[Mà tối nay là thời gian nghỉ hiếm hoi.]
[Bạn phải lựa chọn]
[A. Đến phòng luyện tập.]
[B. Ngủ một giấc thật ngon.]
Thời gian lại tạm dừng một lần nữa.
183 nhắc nhở: “Đến nút thắt tình tiết rồi, ngài cần phải đưa ra lựa chọn tương ứng vào lúc này. Nếu không chắc chắn về phương án chọn thì có thể sử dụng chức năng lưu trữ. Chức năng lưu trữ có thể sử dụng lặp lại và ghi đè, nhưng hiện tại ngài chỉ có duy nhất một điểm lưu trữ, xin hãy trân trọng.”
“Không cần.”
Bạch Sương hầu như không suy nghĩ nhiều.
Theo cô thấy, đây là một câu hỏi cho điểm rất rõ ràng.
Tự luyện tập có thể nâng cao kỹ năng cá nhân, đồng thời giúp cô đánh giá trình độ thực tế hiện tại của bản thân.
Còn quay về ngủ, ngoài việc hồi phục thể lực thì chẳng có ý nghĩa gì cả.
Bạch Sương không do dự mà chọn A.
Dòng thời gian đang ngưng đọng lại tiếp tục trôi.
Bạch Sương rời khỏi phòng, đi về phía phòng luyện tập.
Cô vừa mới bước ra được một đoạn thì bị ai đó gọi lại từ phía sau: “Sương Sương.”
Bạch Sương quay đầu lại, hơi nhướng mày.
Ở đầu hành lang bên kia có một cô gái trạc tuổi đang đi tới, mái tóc dài màu nâu hạt dẻ hơi xoăn nhẹ làm nổi bật làn da trắng và gương mặt nhỏ nhắn của cô ta, khí chất xuất chúng.
Cho dù đã từng gặp không ít người đẹp trong giới giải trí nhưng Bạch Sương cũng không khỏi thoáng ngây người trước vẻ đẹp của cô ta.
NPC trong game này ai cũng xinh đẹp thế sao?
Vậy nếu mà cô muốn nổi bật lên thì áp lực cũng không nhỏ rồi.
Bạch Sương chào người đối diện: “Hi, buổi tối tốt lành.”
Một điểm rất nhân tính của trò chơi này là cô có thể mở bảng trạng thái để xem thông tin NPC trước mặt bất cứ lúc nào.
Bạch Sương nhìn bảng trạng thái của cô gái trước mặt.
[Họ và tên: Thẩm Như Tố]
[Độ thiện cảm: 70]
[Giới thiệu: Là thực tập sinh vào công ty cùng đợt với bạn, vì thực lực tốt và ngoại hình xuất sắc nên hiện tại đang được công ty nâng đỡ, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bạn.]
Bạch Sương hơi bất ngờ.
Gọi là đối thủ cạnh tranh nhưng không ngờ độ thiện cảm khởi điểm lại khá cao.
Hiểu rồi, kiểu game này thường sẽ có một NPC xuất hiện đầu game như bạn thân và người dẫn đường của nữ chính, thường là người toàn diện về mọi mặt nhưng lại cam tâm tình nguyện làm “bảo mẫu” cho nữ chính.
Thẩm Như Tố nhìn cô với vẻ hơi nghi ngờ: “Muộn thế này rồi mà cậu đi đâu vậy?”
Bạch Sương cũng không giấu diếm: “Tôi vẫn chưa quen với vũ đạo mà hôm nay giáo viên dạy lắm, nên tính đến phòng tập để tập thêm chút nữa.”
Thẩm Như Tố như sững người một chút, sau đó nhanh chóng mỉm cười, dáng vẻ dịu dàng và hiểu chuyện: “Vậy thì cố gắng luyện tập nhé.”
Bạch Sương khẽ gật đầu, rồi dựa theo chỉ dẫn của 183 tiếp tục đi về hướng phòng luyện tập.
Không ngờ vừa đi được mấy bước, một luồng ánh sáng trắng lóe lên trước mắt.
[Vì bạn đến phòng luyện tập một mình nên đã kích hoạt hận ý của Thẩm Như Tố. Cô ta đã lợi dụng lúc bạn sơ ý để ám sát bạn.]
[Chúc mừng bạn đã đạt được BAD END: Chưa ra trận đã bỏ mạng, mãi khiến kẻ vô danh lệ đẫm vai]
Bạch Sương: “?”
Bạch Sương: “???”