Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Hắn vẫn uy áp tuấn lãng như xưa, chỉ có lưng là hơi cong cong.
“Sao ngươi lại già như vậy?”
Ta vuốt nếp nhăn giữa lông mày hắn, cười cười, nước mắt rơi xuống.
Triệu Huyên nói: "Chúng ta đều già rồi, hôm nay chỉ có một mình ta đến thăm muội, đừng trách ta nhé.”
Ta lắc đầu, "Cho tới bây giờ ta đều chưa từng trách huynh, là có một số việc ta nhìn không thông mà thôi. Bây giờ sắp ch.et rồi, thế mà nghĩ thông một vài chuyện.”
Triệu Huyên cầu xin ta.
Cầu xin ta cho phép hắn quấy rầy, cho phép hắn hai năm còn lại có thể ở bên cạnh ta.
Ta đồng ý.
Cả đời hắn không có con nối dõi, vương vị được trao cho con trai của huynh trưởng. Bỏ lại gánh nặng trên vai, hắn theo ta ở lại quê hương.
Hắn cày cuốc, ta lau mồ hôi cho hắn.
Năm nho chín, ta đã không còn cử động được nữa, lẳng lặng nằm phơi nắng trên xích đu.
Trong lúc hoảng hốt, ta nghe thấy một tiếng gọi lớn: "Hi Hòa, mặt trời chiếu quá mông rồi.”
Mở mắt ra, trước mặt ta đứng rất nhiều người.
Ninh phi cùng Chu ma ma cũng đã rất già, răng đã rụng sạch, còn có cả Thẩm Nguyệt Chi và phu nhân của hắn.
Triệu Huyên kéo tay của ta, nghiêng người dùng chóp mũi hắn chạm vào chóp mũi của ta, rưng rưng nói, "Ngủ đi, chúng ta cùng nhau đi.”
Ta cười gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại.
12.
Ta ngủ thiếp đi và mơ thấy một giấc mơ.
Trong mơ bóng tối che phủ khắp mọi nơi, chỉ có vài tia sáng lấp ló. Người xung quanh ta đều vô cảm, lờ đờ đi qua một cây cầu.
"Cô nương, ngươi chưa qua cầu sao?"
Một bà bà đứng ở phía đối diện của cây cầu, nhẹ nhàng tươi cười hỏi ta.
Cô nương?
Ta cúi đầu nhìn xuống, phát hiện ra bản thân đã trở lại bộ dáng khi còn trẻ, trên mặt cũng không có vết sẹo nào.
Ta cao hứng bước lên cầu, chợt nghe thấy phía sau vang lên tiếng gọi quen thuộc: "Hi Hòa!"
Triệu Huyên - bộ dạng hắn hiện giờ y chang lúc còn trẻ, vội vã tiến về phía ta. Trên thắt lưng hắn vẫn đeo cái túi thơm con rùa kia.
Ta khiếp sợ hỏi: "Ngươi tới nhanh như vậy sao?"
[HOÀN]