Xóa Nhầm Wechat Mẹ Yêu Tôi Vớ Được Bảo Bối Thân Thương - 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Sáng nay toàn là tiết học chung.

Rảnh rỗi không có việc gì làm, tôi lại bắt đầu làm phiền mẹ tôi.

[Nhớ con chưa?]

Tôi nhấn gửi.

[Nhớ rồi.]

Tôi lại gửi một biểu tượng bĩu môi, [Mẹ còn quên gì nữa không?]

[Nhớ bảo bối rồi.]

Lạ thật, trước đây mẹ tôi đâu cần tôi nhắc, ngày nào cũng gọi bảo bối, bảo bối rất thân thiết.

Chẳng lẽ sau khi tôi lên đại học, mẹ không còn yêu tôi nữa sao?

Tôi quyết định níu kéo mẹ yêu quý của tôi.

Trước đây tôi vẫn luôn nói với mẹ đi khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, chỉ là chưa có thời gian.

Nhưng may mà sắp nghỉ hè rồi.

[Đợi con nghỉ hè, chúng ta đi ngâm suối nước nóng nhé, con còn chọn xong đồ bơi rồi đây này.]

Tôi gửi cho mẹ xem bộ đồ bơi xẻ cao màu hồng hở lưng đó, [Thế nào, gu của con cũng không tệ lắm nhỉ?]

Mẹ tôi đột nhiên không trả lời nữa.

Không phải trước đây mẹ thích nhất kiểu đồ bơi khoa trương này sao?

Sở Chí ngồi hàng ghế trước tôi đột nhiên cứng đờ quay đầu lại, nhìn tôi với vẻ khó hiểu.

Hình như anh ấy còn đang cắn môi, khác hẳn với hình tượng tảng băng lạnh lùng thường ngày.

Không phải chứ, anh bạn, có cần thiết phải vậy không?

Tôi chỉ đi nhầm giày thôi mà, có cần phải nhìn chằm chằm tôi như thế không?

Hay là do tôi đã xóa kết bạn với anh ấy, nên anh ấy ghi hận trong lòng?

Trong lòng tôi còn đang bồn chồn thì mẹ trả lời tin nhắn:

"Được."

"Cứ quyết định như vậy đi!"

Khi tan học, bạn cùng bàn của Sở Chí nhìn thấy tai của anh ấy, đột nhiên kêu lên:

"Tai cậu sao lại đỏ như vậy, không phải là bị sốt rồi chứ!"

Buổi trưa tôi cùng mấy đứa bạn cùng phòng đi nhà ăn ăn cơm, tôi chụp ảnh món gà hầm của mình gửi cho mẹ xem.

"Thơm nức mũi luôn ạ."

"Ước gì sau bữa ăn có thêm một ly trà sữa Yi Dian Dian nữa thì tuyệt."

Mẹ tôi không trả lời.

Chắc là đang ăn cơm với bố nên không thấy tin nhắn.

Tôi và ba đứa bạn cùng phòng đang cắm cúi ăn, đột nhiên có một ly trà sữa Yi Dian Dian từ đâu rơi xuống.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn theo cái túi đựng trà sữa.

Sở Chí mặc áo hoodie đen, đeo tai nghe thể thao đang nhìn xuống tôi, tai anh ấy vẫn còn đỏ.

"Cho cậu."

Sở Chí nói xong một câu liền đi.

Tôi và ba đứa bạn cùng phòng đều ngây ngẩn cả người.

Lý Tuyền nói, "Chắc chắn là cậu ta cảm thấy trước đây nói chuyện với cậu hơi quá đáng, sau đó cậu xóa cậu ta rồi, cậu ta thấy hơi áy náy."

Tôi xé túi, cắm mạnh ống hút vào, hút một ngụm trân châu lớn.

Cho dù có xin lỗi tôi, lại còn đúng lúc mua loại trà sữa tôi thích, tôi cũng không dễ dàng tha thứ cho cậu ấy như vậy!

Tôi nhắn tin cho mẹ, "Mẹ nói xem, nếu có một người, trước đây nói chuyện với con rất tệ, bây giờ lại xin lỗi con, con có nên tha thứ cho người đó không?"

Tôi bồi thêm một câu, "Cậu ta cực kỳ đẹp trai, dáng người còn rất chuẩn nữa."

Mẹ tôi trả lời ngay tắp lự, "Đương nhiên là không rồi, à mà, người con nói tên là gì, để mẹ đi xử nó."

Ây dà, sao hôm nay mẹ tôi lại nóng tính thế nhỉ.

Tôi vội vàng dỗ dành mẹ, "Không có gì to tát đâu ạ, mẹ đừng giận nha."

Mẹ tôi dạo này càng ngày càng kỳ lạ.

Trước đây tôi cũng hay gửi cho mẹ mấy tin nhắn linh tinh, nhưng mẹ khá bận nên chỉ chọn vài tin để trả lời.

Nhưng dạo này mẹ tôi có vẻ rảnh rỗi, tôi gửi gì mẹ cũng hỏi han, dù chỉ là một dấu chấm câu.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo