Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Nửa tháng sau, Lý Tuyền báo với tôi, cậu ấy yêu rồi.
Mà người yêu lại còn là bạn thân của Sở Chí.
Ba người còn lại chúng tôi xúm vào hóng hớt.
Lý Tuyền ngại ngùng giải thích, "Thật ra bọn tớ quen nhau lâu rồi, nhưng không hay nói chuyện. Trước đây cậu ấy làm gì cũng đi với Sở Chí, nhưng bạn trai tớ bảo, dạo này Sở Chí có vẻ đang 'crush' ai đó."
"Hả?"
Ba đứa tôi đồng thanh hét lên như mấy con sóc chuột.
Lý Tuyền nói tiếp, "Cậu ấy bảo Sở Chí ngày nào cũng nhắn tin với cô gái kia, còn đặt biệt danh là 'bảo bối cưng', thế là chẳng có ai đánh cầu lông với cậu ấy nữa. Vì vậy nên bọn tớ thành đôi đánh cầu lông, dần dà rồi quen nhau, sau đó thì, các cậu hiểu mà..."
Hai đứa bạn cùng phòng đột nhiên nhìn tôi với vẻ đồng cảm, "Không sao, Nghệ Nghệ nhà mình xinh thế này, Sở Chí không thích thì còn đầy người khác thích..."
Nghe thì là an ủi đấy, nhưng trong lòng tôi vẫn thấy chua xót.
Hóa ra Sở Chí không hề lạnh lùng, chỉ là lạnh lùng với tôi thôi.
Tôi lặng lẽ trèo lên giường, trùm chăn kín đầu.
Chiều hôm sau, tôi có hoạt động với bộ phận của Sở Chí.
Suốt cả buổi tôi không dám nhìn thẳng vào cậu ấy, cứ cúi gằm mặt xuống.
Thế nhưng Sở Chí lại thỉnh thoảng liếc nhìn về phía tôi.
Đây là sao chứ? Ánh mắt đồng cảm à?
Đàm Thư Mặc, bạn thân của Sở Chí, cứ quấn lấy cậu ấy nói không ngừng.
"Ôi chà chà, cây vạn tuế già cỗi nhà ta cuối cùng cũng nở hoa rồi!"
"Còn lưu tên người ta là 'bảo bối thân yêu' nữa chứ!"
"Đợi chuyện tốt thành, nhất định phải nói cho tớ biết đấy!"
Mồm miệng thế này, không hiểu sao Lý Tuyền lại thích cậu ta được.
Hoạt động kết thúc, tôi nhắn tin cho mẹ: "Con thất tình rồi, muốn khóc quá đi mất."
Mẹ tôi trả lời: "Hả, ngoài mẹ ra con còn có bảo bối nào khác à?"
Mẹ tôi có phải đến thời kỳ mãn kinh rồi không, nói năng chẳng đâu vào đâu cả.
"Bảo bối này không phải bảo bối kia! Mẹ chẳng hiểu gì con cả!"
Tôi giận dỗi nhắn tin cho mẹ rồi không trả lời nữa.
Ba ngày liền tôi không nói chuyện với mẹ.
Tôi thấy giữa tôi và mẹ có khoảng cách thế hệ, mẹ chẳng hiểu gì về nỗi đau khổ của một thiếu nữ tương tư rồi thất tình cả.
Cho đến khi hết tháng này, mẹ vẫn chưa gửi tiền sinh hoạt cho tôi.
Tôi cuống cả lên.
"Đói đói, cơm cơm, nghèo nghèo."
Tôi gửi cho mẹ một biểu tượng cảm xúc hình con cá mập nhỏ bưng bát xin cơm.
"Hết tiền ăn cơm rồi à?"
Thật ra hai nghìn tệ mẹ cho tôi mua váy lần trước vẫn còn.
Nhưng mẹ đã nói rồi, khoản đó không tính là tiền sinh hoạt.
Tôi lại gửi một biểu tượng cảm xúc mèo con khóc lóc.
"Chay tịnh ạ, phát cơm đi đại nhân."
Mẹ tôi không nói gì, chuyển khoản cho tôi một vạn.
Tay tôi run rẩy mãi, chần chừ không dám nhận.
"Nhà mình trúng số ạ?"
"Không có, không phải con thất tình sao, đi mua đồ ăn ngon đi."
"Xin lỗi mẹ, thái độ của con trước đó tệ quá."
"Không sao, giữa hai mẹ con mình không cần phải khách sáo như vậy."
Quả nhiên, mẹ con không có giận nhau lâu.
Tôi nhanh chóng nhận tiền, đặt đồ nướng, hải sản và tôm hùm đất.
Dư âm của thất tình tuy vẫn còn, nhưng tâm trí tôi đang đắm chìm trong hương vị cay nồng, thơm ngon, chẳng còn hơi sức đâu mà nghĩ ngợi nhiều.
Hơn một tuần sau, bạn cùng phòng chuyển tiếp cho tôi một bài đăng trên confession page của trường.
Đó là ảnh chụp Sở Chí đang chơi bóng rổ ở sân thể thao.
Có một bạn nữ đăng ảnh này lên để tìm người, "Muốn tìm anh đẹp trai này, tiện thể hỏi anh ấy có bạn gái chưa?"
Sở Chí trả lời ở phần bình luận, "Tôi có người mình thích rồi, nhưng vẫn chưa theo đuổi được."
Bên dưới bình luận của anh ấy có thêm hơn một trăm bình luận khác.
"Không ngờ lại có người mà hotboy khoa mình, Sở Chí, không cưa đổ được, tôi nể thật đấy."
"Đúng là đàn ông đều thích những người không thích mình."
"Tôi đoán là vì trước giờ toàn được người khác theo đuổi, nên có thể cậu ấy không giỏi theo đuổi người khác lắm."
...
Tôi huých nhẹ Lý Tuyền đang ngồi cạnh.
"Bạn trai cậu có biết người Sở Chí thích là ai không?"
"Cụ thể là ai thì anh ấy không biết, nhưng anh ấy nói một tuần trước Sở Chí đã chuyển cho cô gái kia một vạn tệ tiền tiêu vặt, chỉ để an ủi trái tim tan vỡ vì thất tình của cô gái ấy."
Ôi chao.
Nhắc đến chuyện này, Lý Tuyền lộ vẻ mặt đau lòng: "Tớ có hơi đau lòng thay cho Sở Chí."
Ngay cả tôi cũng không ngờ, Sở Chí với tính cách người lạ chớ gần đó, lại đi làm "chó liếm" cho người khác.