DÃ HOA YÊU - 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Ta coi lời này như gió thoảng qua tai.
 
Lại nhân lúc hắn tắm xông vào thêm nước, bóp vai cho hắn, giả bộ trượt chân ngã vào trong hồ.
 
Bàn tay chống lên cơ bụng rắn chắc của hắn, ấn tới ấn lui, nước miếng chảy ròng ròng.
 
Mà không hề để ý, ánh mắt chủ nhân cơ bụng đã lộ ra vẻ chịu đựng.
 
Hơi thở của hắn trở nên nặng nề, trên trán nổi lên gân xanh.
 
Hắn đưa tay, kéo cả người ta vào trong hồ.
 
Bàn tay to lớn đỡ lấy eo ta, nhấc ta lên khỏi mặt nước.
 
Đôi mắt sâu thẳm, tràn ngập khí thế xâm lược.
 
“Ta đã cảnh cáo ngươi, không được có lần thứ hai.”
 
Nước chảy dọc theo gương mặt tuấn tú, lướt qua cơ ngực rắn chắc của hắn.
 
Đầu ta ù ù.
 
Cảm giác cảnh tượng này rất quen, nhưng không nhớ ra đã thấy ở đâu.
 
Cảnh báo nguy hiểm vang lên trong đầu.
 
Ta vội vàng giãy giụa muốn trèo ra khỏi hồ, lại bị người phía sau ôm chặt kéo lại.
 
Ngay lập tức, chẳng còn tâm trí để suy nghĩ nữa.
 
Tư Dạ áp sát tới, hơi thở bao trùm lấy ta: “Trước khi gi*t ngươi, để ngươi ăn no cũng tốt.”
 
Sau đó, tấn công thành trì, càn quét lãnh thổ.
 
16.
 
Tối hôm đó.
 
Ta bất ngờ phát hiện ra một chuyện.
 
Thân tâm của Tư Dạ và ta lại vô cùng ăn ý.
 
Lúc nào nên làm gì, cứ theo bản năng mà tiến tới là được.
 
Toàn bộ quá trình đều mang một cảm giác quen thuộc.
 
Như thể đây không phải lần đầu tiên.
 
Mấy lần, khi lý trí gần như sụp đổ, ta đã buột miệng gọi hắn là “phu quân”.
 
Hình như Tư Dạ cũng có cảm giác tương tự.
 
Lạnh lùng khen ta một câu: “Mị thuật của ngươi quả thực rất tốt.”
 
Sau khi kết thúc, ta ngơ ngác nằm trong lòng hắn, cảm thấy diễn biến sự việc có chút hoang đường.
 
Ban đầu ta tới đây để chinh phục Tiên Tôn.
 
Thế mà bây giờ lại ăn sạch Ma Tôn.
 
Lúc này, hệ thống đột nhiên ló mặt.
 
[Ký chủ, người biết không? Ở Tu Chân Giới có thể thần giao.]
 
[Ta biết rồi… chuyện này ngươi đã phổ cập cho ta một lần rồi…]
 
[Ồ.]
 
Nói xong, nó lại biến mất.
 
Cái hệ thống này đúng là kỳ quái.
 
Tiến độ công lược Tiên Tôn = 0, nó chẳng lo lắng gì.
 
Ta ngủ với Ma Tôn, nó cũng không thèm để mắt đến.
 
Còn liên tục cung cấp những kiến thức chẳng liên quan gì đến nhiệm vụ.
 
Có phải quá rộng lượng rồi không?
 
17.
 
Những ngày sau đó trôi qua trong sự sa đọa và sung sướng.
 
Ban ngày, ta cùng nhóc con cưỡi ma thú đi dạo ngắm cảnh, ghé thăm phố xá.
 
Dùng tiền của Tư Dạ để ăn ngon uống sướng.
 
Buổi tối về kể truyện cho nhóc con nghe, ru nó ngủ.
 
Ta cũng ngủ theo nó luôn.
 
Đúng là mỹ mãn!
 
Cho đến một ngày nọ.
 
Tư Dạ xử tử một nữ tu ma tộc.
 
Nàng ta tự xưng giỏi đánh đàn, ngay tại đại điện gảy một khúc nhạc cho các Ma tướng nghe.
 
Không ngờ tiếng đàn của nàng ta như khóc như than, khiến tất cả Ma tướng đều mê mẩn tâm trí.
 
Từng người một rơi vào bi thương tột độ, rút kiếm định tự sát.
 
Chỉ riêng Ma Tôn ngồi trên cao vẫn thờ ơ lạnh nhạt.
 
Hắn chán chường nhìn xuống, không có lấy một chút dao động.
 
Cuối cùng, hắn tỏa ra một làn khói đen, nuốt chửng nữ ma tu kia đến nỗi không còn một mảnh vụn.
 
Về sau mới biết, nàng ta là sát thủ được phái đến để ám sát Ma Tôn.
 
Đáng tiếc, Tư Dạ quá mạnh mẽ, hoàn toàn không phải kẻ có thể bị mê hoặc dễ dàng.
 
Sau khi nghe chuyện này, ta có cảm giác như bị ai đó tát cho một cái.
 
Bừng tỉnh.
 
Tư Dạ luôn nói ta đã dùng mị thuật với hắn.
 
Còn bảo ngày mị thuật mất tác dụng sẽ là ngày ta chết.
 
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo