TƯ NIỆM SINH HOA - 16

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Thẩm Phương sững người, ánh mắt nhìn tôi mang theo sự thất vọng. 
 
"Hứa Niệm, chuyện này là sao? Có đúng như cậu ta nói không?"
 
"Con có biết bây giờ là giai đoạn quan trọng để chuẩn bị cho kỳ thi đại học không? Sao con có thể làm ra chuyện như vậy chứ?"
 
"Con thật khiến mẹ quá thất vọng!"
 
Tôi "ồ" một tiếng, lướt qua Thẩm Phương để mở cửa, đồng thời nhận lấy hộp bánh từ tay Chu Từ.
 
"Cảm ơn nhé."
 
Thẩm Phương liền giật lấy hộp bánh rồi ném xuống đất.
 
“Còn nhỏ như vậy mà đã muốn yêu sớm sao?” 
 
“Ba mẹ vất vả kiếm tiền cho con đi học, là để con tập trung học hành, không phải để yêu đương.” 
 
“Hứa Niệm, con thật sự khiến mẹ quá thất vọng rồi!”
 
Hai chữ “thất vọng” gần như được Thẩm Phương nghiến răng mà nói ra.
 
Tôi nhướn mày, “Là người ta thích con, không phải con thích người ta.” 
 
“Vậy tại sao nó không thích người khác mà lại thích con chứ? Lẽ nào con thực sự không làm gì sao?”
 
“Nếu mẹ đã nghĩ như vậy thì con cũng không còn cách nào khác.” 
 
“Hứa Niệm, con có thái độ gì đấy?” 
 
Giữa tiếng gào thét của bà ta, tôi bước vào trong bếp, lấy ra một con da.o rồi ném xuống đất. 
 
“Nếu mẹ không muốn cậu ta thích con, vậy thì mau gi cậu ta đi.” 
 
Thẩm Phương im bặt. 
 
Chu Từ cũng nuốt nước bọt, bước chân từ từ lùi dần ra phía cửa. 
 
Thật ra hôm nay là tôi đã gọi hắn đến. 
 
Chu Từ rất phiền phức. 
 
Rõ ràng hắn biết rõ sự xuất hiện của mình trước mặt Thẩm Phương sẽ đem đến không ít rắc rối cho tôi và Hứa Niệm, thế mà hắn vẫn không chịu từ bỏ. 
 
Vẫn luôn lảng vảng xung quanh nhà tôi, chỉ là đã học được cách tinh ý hơn một chút thôi. 
 
Thế nên tôi đã gọi điện cho hắn: “Anh muốn thì cứ việc đến, đến thường xuyên càng tốt.” 
 
Thật ra, muốn ép một người phát điên, không thể nào chỉ dùng một biện pháp duy nhất được. 
 
Khi mọi chuyện xung quanh đều khiến Thẩm Phương phát điên, thì lúc đó bà ta mới có thể từ từ sụp đổ. 
 
Tối hôm đó, tôi lại xuất hiện trước giường của Thẩm Phương, nhìn chằm chằm vào bà ta không chớp mắt.
 
Lần này, tôi không cần phát ra bất kỳ âm thanh nào nhưng chưa đầy nửa phút, Thẩm Phương đã bật dậy như lò xo.
 
Tôi nắm lấy tay bà ta, giọng nói vang lên một cách mơ hồ, lạnh lẽo.
 
"Mẹ à, trong nhà này chỉ còn lại mẹ và con thôi, mẹ sẽ không rời xa con đâu đúng không?"
 
"Mẹ nhất định phải tin rằng, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa thì con vẫn luôn yêu mẹ."
 
“Mẹ chỉ cần nhẫn nhịn giỏi hơn một chút nữa là được.” 
 
“Mẹ của con nhất định phải là người giỏi nhất, nếu không thì lấy tư cách gì để làm mẹ của con đây? Mẹ nói có đúng không?” 
 
“Được rồi, bây giờ con sẽ ngủ cùng mẹ nhé? Giống như hồi nhỏ ấy, con tuyệt đối sẽ không rời xa mẹ đâu, vậy nên mẹ cũng đừng rời xa con nhé!” 
 
21.
 
Chỉ hai ngày sau khi tôi liên tiếp xuất hiện trước giường của Thẩm Phương,bà ta đã khoá trái cửa phòng. 
 
Dù tôi có gọi hay đập cửa thế nào thì cũng không chịu mở. 
 
Thế là tôi đã cầm da.o làm bếp mà bổ thẳng vào cánh cửa. 
 
Cánh cửa gỗ bị tôi khoét ra một lỗ nhỏ ngay chính giữa, tôi cúi xuống, ghé sát lại nhìn vào bên trong. 
 
Thẩm Phương cứng đờ tại chỗ. 
 
Tôi cười tít mắt, giọng điệu nhẹ nhàng.
 
"Mẹ ơi, sao mẹ lại khóa cửa vậy? Con không vào được."
 
"Aaaaa!!!"
 
Tiếng thét kéo dài của Thẩm Phương đánh thức cả những người hàng xóm ở tầng trên và tầng dưới.
 
Chẳng bao lâu sau, có người chạy tới.
 
"Chuyện...chuyện gì đang xảy ra vậy?"
 
Thẩm Phương vội vàng mở cửa, lao ra ngoài, chỉ tay vào tôi và hét lớn:
 
"Nó điên rồi! Nó cầm da.o chém cửa phòng tôi! Nó điên rồi, mau bắt nó lại!"
 
Tôi nghiêng đầu, gương mặt đầy vẻ vô tội.
 
"Là vì mẹ khóa trái cửa khiến con không vào được."
 
"Đó là phòng của tao!"
 
“Nhưng mà mẹ cũng làm hỏng khoá cửa phòng con để tùy ý ra vào bất cứ lúc nào mà.” 
 
“Mẹ thương con như vậy, tất nhiên con cũng phải thương mẹ bằng cách này rồi. Chẳng lẽ con làm không đúng sao?” 
 
Ngày hôm sau, sắc mặt Thẩm Phương tái nhợt, né tránh ánh nhìn của tôi mà gọi người đến thay ổ khoá mới. 
 
Có một số chuyện ấy à, không nói được thì đừng nên nói nữa. 
 
Nếu bà ta đã cố chấp tin rằng da.o chém vào người sẽ không đau, vậy thì tôi cứ chém thử một nhát xem sao.
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo