VÂN KHUYNH - Chương 5

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Ta kéo vạt áo, cắn răng nói: 
 
"Đúng thì sao, chuyện ngươi làm với muội muội ruột là loạn luân đó! Nếu chuyện này truyền ra ngoài ngươi đừng mơ đến ngôi vị nữa!"
 
Triệu Huyên trừng mắt, tay cầm kiếm của hắn run rẩy.
 
Ta thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nghĩ rằng dùng điều này uy hiếp hắn cũng là một cách tốt.
 
Bạch Chỉ vì mạng sống mà liều mạng lấy lòng, bò lên phía trước nói: "Cửu điện hạ không nên tin lời của nàng ta, nàng ta vỗn dĩ không phải huyết mạch của hoàng thất!"
 
“Ngươi câm miệng!”
 
Ta không thể nhịn được nữa nhào tới tát nàng một bạt tai, đỏ mắt giận dữ quát: "Rốt cuộc ta đối xử tệ với ngươi chỗ nào mà ngươi lại muốn hại ta như vậy!"
 
Triệu Huyên xách Bạch Chỉ lên, "Nói hết tất cả những gì ngươi biết ra đây, ta sẽ thưởng ngươi.”
 
Bạch Chỉ như được tiếp thêm sức mạnh, không kiêng nể gì nữa mà nói ra tất cả những gì nàng biết.
 
Đầu ta đau như muốn nứt ra, chân mềm nhũn ngã ngồi xuống đất.
 
Thậm chí ngay cả vết thương trên mông cũng không khiến ta cảm thấy đau, chỉ còn cảm nhận được tiếng ong ong nhức nhối truyền đến hai tai.
 
Bạch Chỉ nói: "Nô tì muốn gả cho Cửu điện hạ, cho dù làm thiếp cũng được.”
 
Cuối cùng ta cũng hiểu.
 
Nàng ta cảm thấy khả năng lên ngôi của Triệu Huyên là lớn nhất, cho dù hiện giờ chỉ làm thiếp của hắn, nhưng chờ đến khi hắn xưng đế thấp nhất thì nàng cũng thành một vị phi tần.
 
Nàng ta chưa bao giờ cam chịu việc chỉ làm một nô tì.
 
Triệu Huyên vốn im lặng hồi lâu đột nhiên cười nhẹ, vẻ mặt tự giễu lại bất đắc dĩ.
 
“Thập Nhị à.”
 
Hắn trêu tức nói: "Đây chính là kết cục của việc quá nuông chiều kẻ dưới trướng ngươi.”
 
Ta cúi thấp đầu, không còn gì để nói.
 
Bên ngoài lúc này đột nhiên truyền đến âm thanh ồn ào, Đức phi tới rồi.
 
Ta tuyệt vọng chờ Triệu Huyên công bố mọi chuyện ra ngoài, tay chân rã rời run lẩy bẩy.
 
6.
 
“Ta ghét nhất những kẻ phản bội.”
 
Triệu Huyên nói xong liền vung kiếm cắt đứt cổ Bạch Chỉ, sau đó lại dùng kiếm hủy hoại khuôn mặt của nàng.
 
Ta còn chưa kịp kinh ngạc, đã bị Triệu Huyên túm lấy kéo về phía bồn tắm bên trong điện.
 
“Nín thở!”
 
Hắn đẩy ta xuống bồn tắm.
 
Đức phi là mẫu thân của Triệu Huyên.
 
Nàng vào cửa nhìn thấy Bạch Chỉ ngã trong vũng máu, sợ tới mức hoa dung thất sắc⁵ : "Đây là ai!”
 
⁵khuôn mặt đẹp như hoa bỗng tái nhợt, có thể coi là người đẹp hoảng sợ =))
 
Triệu Huyên nói: "Chỉ là một thích khách mà thôi.”
 
Hắn nói xong liền ra lệnh hộ vệ kéo thi thể kéo ra ngoài, Đức phi tỉnh táo lại, tiếp tục nói chuyện với hắn. Lúc đầu bà ta chỉ hỏi thăm vài câu đơn giản, mãi sau bà ta mới nói: "Lúc trước ta khiến cho con ngựa của Thập Nhị phát điên, vốn dĩ là một cơ hội tuyệt hảo, con lại đi cứu nó làm gì!"
 
Thì ra, con ngựa kia là do Đức phi phái 
người hãm hại ta.
 
Triệu Huyên đáp: "Nhi tử tự có tính toán của mình, mẫu thân cứ an tâm chờ tương lai lên làm thái hậu là được, những chuyện khác chớ quan tâm.”
 
Ngoài mặt hắn cung kính hiếu thuận, dỗ Đức phi vô cùng vui vẻ, nhưng sau khi tiễn Đức phi đi, nụ cười trên mặt hắn lại trở nên âm u tàn nhẫn.
 
Lúc bị hắn lôi ra khỏi mặt nước, ta sợ tới mức răng trên răng dưới va lập cập vào nhau: 
 
"Cửu ca, huynh chuẩn bị gi*t ta sao?"
 
Triệu Huyên vén vạt áo ta ra, khi thấy vết hôn trên người ta, hắn khẽ nheo nheo mắt.
 
Hắn nắm cằm ta, nhếch môi cười: 
 
"Thập Nhị, bây giờ ta đã nắm nhược điểm của ngươi trong tay, sau này phải nghe lời một chút. Nghe lời thì ta sẽ không gi*t ngươi.”
 
Ta gật đầu như giã tỏi.
 
Triệu Huyên giơ tay muốn xoa đầu ta, rồi chợt dừng lại giữa không trung, "Ta muốn ngủ, cút đi.”
 
Ta vội vàng vọt ra cửa, vừa bước ra khỏi cửa, ta nhớ ra gì đó, quay đầu lại hỏi hắn:"Có thể trả Bạch Chỉ lại cho đệ được không?”
 
Triệu Huyên gật đầu, đồng ý.
 
Mặc dù bị nàng phản bội, nhưng ta vẫn phái người chôn cất cẩn thận.
 
Dù sao chúng ta cũng đã ở chung với nhau hơn mười năm.
 
Vì bị vạch trần thân phận, ta thức trắng đêm không ngủ, đến mức ngày hôm sau đầu óc ta choáng váng lết đi nhận hình phạt.
 
Người thi hành vẫn là người của Triệu Huyên.
 
Chỉ là lần này hắn đánh không đau như trước, rất khéo léo nhẹ nhàng, đánh xong còn cười đỡ ta đứng lên.
 
Triệu Huyên đã biết rõ rằng ta tuyệt đối không đoạt được vị trí kia.
 
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo