Nữ Phụ Độc Ác Gì Chứ? - Chương 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3VX7htDnts

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

4
Sau khi xuất viện, tôi quay lại trường học.
 
Khi Giang Vân Vân sai tôi làm hết một bộ đề thi cho cô ấy, tôi lại nhìn thấy những dòng chữ kì quái trôi qua trước mắt:
 
【Tại sao nữ phụ độc ác – Giang Vân Vân lại xuất hiện sớm như vậy?】
 
【Mới tí tuổi đầu mà đã độc ác thế, hơn nữa còn bắt nạt nữ chính như vậy!】
 
【Giang Vân Vân tưởng mình là công chúa à mà đến đây lên mặt như vậy?】
 
【Dựa vào đâu mà bắt nữ chính làm bài hộ? Dựa vào đâu mà bắt nữ chính đổ rác, rửa chén giùm chứ?】
 
【Cô ta đang xúc phạm nhân cách của nữ chính đó!】
 
【Nữ chính đáng thương quá đi…】
 
【Nếu nữ chính không khổ, sau này làm sao vì thiếu thốn tình cảm mà dây dưa mãi với nam chính được?】
 
Khi thấy những dòng chữ kì quái đó, tôi vô thức quay sang nhìn Giang Vân Vân.
 
Cô ấy mặc váy công chúa, váy đính kim cương lấp lánh dưới ánh nắng.
 
Cô ấy thấy tôi đang nhìn, bèn lấy hộp cơm ra, kiêu ngạo nói:
 
"Đi, rửa bát giùm tôi."
 
Tôi nhìn vào hộp cơm còn nguyên một lớp thịt kho và cơm chưa đụng tới, không hiểu sao mắt mũi cũng cay xè.
 
Cô ấy mua bài tập luôn mua hai bộ.
 
Chỗ đồ ăn vặt cô không ăn mỗi ngày nhét cho tôi, lúc nào cũng có bánh mì giúp tôi no bụng.
 
Tôi biết, Giang Vân Vân không hề là nữ phụ độc ác gì cả.
 
Cô ấy là vầng trăng sáng cao vời trong đêm, soi sáng, xua tan bóng tối cho tôi.
 
5
Tôi trở thành người hầu nhỏ của Giang Vân Vân.
 
Cũng từ những dòng chữ kì quái hay hiện lên trước mắt tôi cũng dần hiểu được đại khái tình hình.
 
Thế giới của tôi chỉ là một quyển tiểu thuyết ngược tâm.
 
Bố tôi là một con nghiện cờ bạc.
 
Mẹ là gái làng chơi, ngoại tình bị bố tôi phát hiện, rồi bỏ chạy và gặp tai nạn ch ết ngoài đường.
 
Từ nhỏ tôi sống khổ cực, cho đến khi gặp nam chính, tưởng rằng anh là cọng rơm cứu rỗi của đời mình.
 
Nhưng không ngờ... nam chính chỉ xem tôi là thế thân của Giang Vân Vân.
 
Khi Giang Vân Vân quay trở lại, tôi bị cô ấy không ngừng nghĩ cách hành hạ.
 
Cuối cùng, tôi ch ết vì ung thư dạ dày.
 
Sau khi tôi ch ết, nam chính mới nhận ra tình cảm thật của mình, sống trong biệt thự to lớn với vô số mỹ nữ vây quanh, nhưng suốt đời phải sống trong giày vò nội tâm.
 
Nhưng tôi nghĩ, những gì dòng chữ kì quái kia nói chỉ là cốt truyện.
 
Còn nơi này, mới là cuộc sống của tôi.
 
Giang Vân Vân đi học đấm bốc, học võ, tôi đứng bên cạnh đưa nước rót trà, không có việc gì cũng học ké được vài chiêu.
 
Cô ấy “mua” tôi làm người hầu nhỏ bằng cách đưa tiền cho bố tôi, nên ông ấy cũng không quan tâm tôi nữa.
 
Tôi một lần nữa lại nhìn các dòng chữ kia, chúng cũng dần thay đổi:
 
【Khoan đã! Tình tiết này có gì đó sai sai nha!】
 
【Không phải Kỷ Nam Thư từ nhỏ đã thiếu ăn, suy dinh dưỡng, rồi sau này bị ung thư dạ dày sao? Sao tôi thấy con bé càng ngày càng khỏe mạnh thế nhỉ?】
 
【Tính cách rụt rè yếu đuối của Kỷ Nam Thư cũng như đang thay đổi ấy?】
 
【Không sao, chắc là vì chưa gặp nam chính thôi, sắp tới cô ấy sẽ gặp nam phụ Cố Đình rồi.】
 
【Cố Đình lúc đầu thích trêu chọc cô ấy, nhưng lớn lên rồi lại hối hận, mở màn theo đuổi “con đường má u”, đối xử với nữ chính tốt lắm luôn!】
 
Ngày đăng ký nhập học cấp hai, tôi đưa Giang Vân Vân đến trường, lau bàn ghế sạch sẽ, sắp xếp hết đồ dùng học tập cho cô ấy.
 
Rồi tôi chuẩn bị quay về.
 
Dù sao tôi cũng không có tiền để học trường tư này.
 
Thấy tôi định đi, Giang Vân Vân cau mày không vui:
 
"Đứng lại! Cậu là người hầu của tôi, cậu định đi đâu hả?"
 
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo